Phiên âm:
Đề đô thành Nam trang
Khứ niên kim nhật thử môn trung,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.
Dịch thơ:
Đề (thơ) ở trang viện phía Nam thành Đô
Cửa này, năm ngoái, hôm nay,
Hoa đào phản chiếu mặt ai ửng đào.
Mặt người giờ ở nơi nao?
Hoa đào vẫn đó cười chào gió đông.
Đô thành chính là Trường An. Đầu đề bài thơ này còn có tên là Đề tích sở kiến xứ. Bài thất ngôn tuyệt cú này của Thôi Hộ có mặt chữ đơn giản, ngôn ngữ rất tự nhiên, trong sáng rõ ràng, mấy trăm năm nay luôn được người đời sau truyền tụng, sống mãi trong lòng hậu thế; không chỉ có vậy, “nhân diện đào hoa” được sử dụng nhiều như là một điển cố và thành ngữ.
Nói về bài thơ ngắn ngủi này, trong dân gian lưu truyền một giai thoại mang màu sắc rất truyền kì. Sách Đường thi kỉ sự và Bản sự thi đều có những ghi chép về giai thoại này. Đường thi kỉ sự chép như sau:
“Thôi Hộ thi không đỗ tiến sĩ, trong tiết thanh minh, một mình dạo chơi ở phía nam đô thành, nhìn thấy một ngôi vườn toàn đầy hoa. Gọi cửa rất lâu, có người con gái hỏi vọng từ khe cửa. Chàng trả lời rằng:
Tầm xuân độc hành, tửu khát cầu ẩm
(Tìm xuân một mình, khát xin nước uống)”.
Người con gái mở cửa, mang nước đến cho chàng, nàng đứng yên thật lâu bên cành đào nghiêng bóng, mắt lặng nhìn đăm đăm. Lúc Thôi Hộ từ biệt, nàng tiễn chàng ra đến cổng, tình chàng vẫn còn lưu luyến. Mãi về sau, chàng không quay trở lại. Đến tiết thanh minh năm sau, chàng tìm về nơi xưa cũ, cửa ngõ vẫn như ngày nào, nhưng cổng ngoài đã khóa, không biết chủ nhân ngày xưa giờ ở nơi đâu. Nhân đó chàng đề câu thơ “Khứ niên kim nhật thử môn trung” ở cánh cửa bên trái”.
~~~~~~~~~~~
Mình bị bấn câu: “Đào hoa y cựu tiếu đông phong”. Giờ thì cũng chưa rõ lắm, hi vọng lên lớp cao hơn sẽ có thầy cô nào đó hảo tâm phân tích cho mình >/////<
Read Full Post »